Cha Pius Pietrzyk, dòng Đa Minh, giáo sư trợ giảng về giáo luật của Đại chủng viện thánh Patrick viết trong USA Today rằng: “Mặc dù linh mục hành động như là một khí cụ, thì việc xưng tội, một cách căn bản, là cuộc gặp gỡ giữa hối nhân với Chúa; hối nhân bày tỏ tội lỗi của mình với Chúa và nhận sự xá giải của Chúa qua linh mục. Đây là một giây phút đặc quyền, nơi đó một người tỏ lộ điều sâu xa nhất của lương tâm với Chúa.”
“Giáo hội Công giáo khẳng định rằng thông tin vị linh mục nhận được trong toà giải tội không thuộc về linh mục. Nó thuộc về chỉ một mình Thiên Chúa. Vì lý do đó, một linh mục tuyệt đối, nghĩa là không có trường hợp ngoại lệ, không được tiết lộ tội của hối nhân.”
Giáo luật 1983, điều 983 quy định: “Triệt 1. Ấn tín bí tích đều là bất khả xâm phạm, vì thế, tuyệt đối cấm cha giải tội không được tiết lộ hối nhân bằng lời nói hay bằng cách nào khá, và vì bất cứ lý do gì.” Và ở triệt 2, ngay cả thông dịch viên cũng phải giữ bí mật: “Thông dịch viên, nếu có, và tất cả mọi người đã biết được tội bằng bất cứ cách nào, do việc thú tội, cũng đều buộc phải giữ bí mật.”
Văn Yên, SJ