BÀI ĐỌC I: Cv 6, 1-7
“Họ chọn bảy người đầy Thánh Thần”.
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, số môn đồ gia tăng, nên xảy ra việc các người Hy-lạp kêu trách các người Do-thái, vì trong việc phục vụ hằng ngày, người ta khinh miệt các bà goá trong nhóm họ. Nên Mười hai Vị triệu tập toàn thể môn đồ đến và bảo: “Chúng tôi bỏ việc rao giảng lời Chúa mà lo đi giúp bàn, thì không phải lẽ. Vậy thưa anh em, anh em hãy chọn lấy bảy người trong anh em có tiếng tốt, đầy Thánh Thần và khôn ngoan, để chúng tôi đặt họ làm việc đó. Còn chúng tôi, thì sẽ chuyên lo cầu nguyện và phục vụ lời Chúa”.
Cả đoàn thể đều tán thành lời các ngài, và chọn Têphanô, một người đầy đức tin và Thánh Thần, và chọn Philipphê, Prôcô, Nicanô, Timon, Parmêna, và Nicôla quê ở Antiôkia. Họ đưa mấy vị đó đến trước mặt các Tông đồ. Các ngài cầu nguyện và đặt tay trên các vị đó.
Lời Chúa lan tràn, và số môn đồ ở Giêrusalem gia tăng rất nhiều. Cũng có đám đông tư tế vâng phục đức tin.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 32, 1-2. 4-5. 18-19
Đáp: Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng con, như chúng con đã trông cậy Chúa (c. 22).
Hoặc đọc: Alleluia.
1) Người hiền đức, hãy hân hoan trong Chúa! Ca ngợi là việc của những kẻ lòng ngay. Hãy ngợi khen Chúa với cây đàn cầm, với đàn mười dây, hãy xướng ca mừng Chúa. – Đáp.
2) Vì lời Chúa là lời chân chính, bao việc Chúa làm đều đáng cậy tin. Chúa yêu chuộng điều công minh chính trực, địa cầu đầy ân sủng Chúa. – Đáp.
3) Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Người, nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Người, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn. – Đáp.
BÀI ĐỌC II: 1 Pr 2, 4-9
“Anh em là dòng giống được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.
Anh em thân mến, khi đến cùng Chúa là tảng đá sống động, bị người ta loại bỏ, nhưng đã được Thiên Chúa tuyển chọn và tôn vinh, chính anh em như những tảng đá sống động, xây dựng toà nhà thiêng liêng, chức vụ tư tế thánh thiện, để hiến dâng của lễ thiêng liêng đáng Thiên Chúa chấp nhận nhờ Đức Giêsu Kitô. Vì thế, có lời Thánh Kinh rằng: “Đây Ta đặt tại Sion tảng đá góc tường, được tuyển chọn và quý giá, ai tin Người, sẽ không phải hổ thẹn”. Vậy, vinh dự cho anh em là những kẻ tin; nhưng đối với những kẻ không tin, thì tảng đá mà thợ xây loại bỏ, đã trở thành đá góc tường, đá vấp ngã và đá chướng ngại cho những kẻ chống lại và không tin lời Chúa, và số phận của họ là thế. Còn anh em là dòng giống được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả, là dân tộc thánh thiện, dân riêng của Chúa, để rao giảng quyền năng của Đấng đã gọi anh em ra khỏi tối tăm mà vào ánh sáng kỳ diệu của Người.
Đó là lời Chúa.
Tin Mừng: Ga 14,1-12
1 Anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. 2 Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. 3 Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó. 4 Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi”.
5 Ông Tô-ma nói với Chúa Giê-su: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết được đường ?” 6 Chúa Giê-su đáp: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. 7 Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người”.
8 Ông Phi-líp-phê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện”. 9 Chúa Giê-su trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư ? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: ‘Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha’ ? 10 Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao ? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình. 11 Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. 12 Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha.
Suy niệm (Đức Tổng Giám mục Giuse Nguyễn Năng)
Trong bài Tin Mừng, Ðức Giêsu nói: “Ta đi dọn chỗ cho các ngươi. Ta sẽ đến và đem các ngươi theo Ta, để Ta ở đâu, các ngươi cũng ở đó.
Ðức Giêsu về trời bên Chúa Cha và sẽ đón chúng ta trong ngày cuối đời của mỗi người và nhất là trong ngày Ngài quang lâm. Qua biến cố Phục Sinh, Ðức Giêsu đã mở cho chúng ta con đường đi vào ơn cứu độ và vinh quang với Người. Chúng ta hãy an tâm, tin tưởng và vững lòng đi theo Ðức Giêsu.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa muốn rằng Chúa ở đâu, môn đệ của Chúa cũng được ở đó. Lời Chúa đang trấn an mỗi người chúng con vì chúng con tin rằng mình đã được Chúa chuẩn bị chỗ cho chúng con trên nước của Chúa. Ðiều quan trọng là chúng con phải biết tự bảo vệ và giữ lấy địa vị của mình: địa vị làm con Chúa. Xin giúp chúng con luôn sống xứng đáng với tình thương Chúa đã dành cho chúng con. Xin giúp chúng con đừng vì yếu đuối mà đánh mất ân huệ cao quý Chúa ban. Amen.
Ghi nhớ : “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”.
Suy niệm 1: (Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Sợi chỉ đỏ:
– Bài đọc 1: Cộng đoàn tín hữu sơ khai gặp khó khăn; giải quyết bằng cách lập định chế phó tế; số tín hữu gia tăng.
– Bài đọc 2: mỗi tín hữu là một viên đá sống động xây dựng đền thờ của Chúa Thánh Thần.
– Bài Phúc Âm: Sống theo Chúa Giêsu là Đường, Sự Thật và Sự Sống.
I. DẪN VÀO THÁNH LỄ
Có một điều chúng ta hay quên nên Thánh lễ hôm nay muốn nhắc chúng ta nhớ. Đó là chúng ta tuy ở giữa thế giới này nhưng lại thuộc về một “dân thánh”, “dân được Thiên Chúa tuyển chọn”. Đây là một vinh dự, đồng thời là một trách nhiệm. Nếu như chúng ta cảm thấy mình chưa xứng đáng với vinh dự này và chưa chu toàn trách nhiệm này, thì hãy đến với Chúa trong Thánh lễ. Ngài sẵn sàng thanh luyện chúng ta và thêm sức giúp chúng ta.
II. GỢI Ý SÁM HỐI
– Là thành phần của một cộng đoàn được Chúa quy tụ, nhưng chúng ta hay chia rẽ nhau.
– Là dân được Thiên Chúa tuyển chọn, nhưng chúng ta ít quảng đại hiến thân cho Chúa.
– Chúa Giêsu là đường, là sự thật và là sự sống. Nhưng nhiều khi chúng ta không bước theo Ngài, học với Ngài và sống như Ngài.
III. LỜI CHÚA
1. Bài đọc I: Cv 6,1-7
Bài tường thuật này mô tả nếp sống của cộng đoàn tín hữu sơ khai, một cộng đoàn không thiếu những khó khăn nội bộ, nhưng đã biết cách giải quyết thỏa đáng nên vẫn tiếp tục lớn mạnh.
– Khó khăn phát xuất từ việc phân phối những nhu cầu đời sống, gây ra những sự kêu trách.
– Các tông đồ đã đưa vấn đề ra tập thể, đề nghị một giải pháp theo hướng chia sẻ trách nhiệm (chọn 7 phó tế lo việc đời sống), và tập thể đã nhất trí.
– Nhờ khéo giải quyết nên cộng đoàn lại đoàn kết yêu thương và tăng số.
2. Đáp ca: Tv 32
Chúng ta có gì phải sợ trên con đường dương thế ? Đã có chính Chúa Giêsu đi bên cạnh chúng ta; Ngài dẫn chúng ta về nhà Chúa Cha; Ngài nuôi chúng ta bằng tình yêu thương của Ngài; Ngài luôn bênh vực chúng ta và cứu chúng ta thoát khỏi cái chết đời đời.
3. Bài đọc II: 1 Pr 2,4-9
Thánh Phêrô nhắc tín hữu nhớ đến phẩm giá cao quý và trách nhiệm của họ:
– Phẩm giá: Tín hữu là dòng giống được Thiên Chúa tuyển chọn, là hoàng tộc chuyên lo tế tự và là dân riêng của Thiên Chúa.
– Trách nhiệm: Hãy để Thiên Chúa dùng mình như những viên đá sống động xây nên ngôi đền thờ của Thánh Thần; hãy dâng những của lễ thiêng liêng đẹp lòng Thiên Chúa; hãy loan truyền những công trình vĩ đại của Ngài.
4. Bài Phúc Âm: Ga 14,1-12
Bài Phúc Âm kêu gọi tín hữu đi theo Chúa Giêsu, học với Ngài và sống với Ngài, bởi vì Ngài là đường, sự thật và sự sống:
– Chúa Giêsu là đường vì Ngài dẫn tín hữu đến với Chúa Cha, nguồn hạnh phúc đích thực.
– Chúa Giêsu là sự thật vì Ngài phát xuất từ Chúa Cha là nguồn chân lý, và Ngài dạy cho chúng ta biết Chúa Cha.
– Chúa Giêsu là sự sống vì “sự sống đích thật là nhận biết Chúa Cha và Đấng Ngài sai đến” (Ga 17,3).
Suy niệm 2 (Lm. Nguyễn Vinh Sơn SCJ)
Câu chuyện
Bạn tôi – một chủng sinh đã xong chương trình thần học vì hoàn cảnh thời cuộc nên chưa được tiến chức và đang chờ đợi như “Mùa vọng của thánh chức”. Thật ra anh hơn tôi vài tuổi, tôi gọi là anh là thầy nhưng chúng tôi như những người bạn vì đã cùng chia sẻ thân tình từ những năm học ở Sài Gòn đầy khó khăn… Tuy chưa được chịu chức linh mục nhưng anh thật chững chạc, thoát tục và dấn thân cho sứ vụ. Chính vì sự mẫu mực, hơn nữa, những năm trải đời trong đời sống thánh hiến giữa đời tạo nên nơi anh một người thanh thoát, mọi người nhìn anh ngưỡng mộ như là một tấm gương sáng. Nơi anh, các đàn em chủng sinh đến chia sẻ cõi lòng, những cõi lòng ẩn khuất khó khăn của người dâng hiến mà ngay cả vị linh hướng họ cũng không dám bày tỏ vì nhiều lý do… Chúng tôi thường chia sẻ về cuộc sống, về đời thánh hiến dù cách xa nửa quả địa cầu (qua điện thoại và internet): Trao đổi, phân tích những khó khăn của các bạn bè đồng môn đến chia sẻ với anh để tìm hướng đi tốt nhất cho bạn bè mình…
Trong những hoàn cảnh khó khăn, những sự việc hoang mang nhất không thể gỡ rối được, chúng tôi cảm nhận được rằng: Đường đời đã gian nan, đời tu trong hoàn cảnh hôm nay càng gian nan hơn bao giờ hết, chúng ta – những người dâng hiến luôn xác định: Chúa là trên hết, chọn và đi theo Ngài, những khó khăn, những gian nan trong đời vẫn còn đó, những yếu đuối của thụ tạo, có những khó khăn tâm linh, dù trọn đời đã chọn Chúa, đã dâng cho Ngài tất cả. Chọn Chúa, theo bước chân Ngài, ta vẫn cứ quảng đại bước đi…
Anh được trao tác vụ linh mục trong Năm Linh Mục vào tháng 5/2010.
Suy niệm
Trên con đường cuộc đời, Đức Kitô khẳng định: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”. Con đường duy nhất được mở ra trong ơn cứu độ, dẫn tới sự sống:
“Con đường” là một trong những tượng trưng của Thánh Kinh. Đức Giêsu là đường, chính Ngài là Lời mà Thánh Kinh quy tụ. Theo Cựu ước, nghe lời Thiên Chúa là tin tưởng vào Ngài, dân Israel ra đi và trải qua một con đường dài đầy cực nhọc, thử thách để tới đất hứa. Do đó, “đường” là tượng trưng cho cuộc xuất hành (x. Đnl 1,3-33; 2,1-2; 8,2-10; Tv 77,20; 136): từ nô lệ đến tụ do. Khi đã vào đất hứa, dân Israel còn phải ăn ở theo đường Thiên Chúa mới được lãnh phần thưởng muôn đời (x. Đnl 32,4; Tv 25,10; 128,1; 147,19-20; Br 3,13-14.37; 4,1). Mà Thiên Chúa đã mạc khải những đường hướng ấy trong luật Môisê. Do đó, “đường” còn là tượng trưng cho luật Môisê. Trong Tân ước, Thiên Chúa mạc khải những đường hướng của Người qua trung gian Đức Giêsu – vị trung gian thế giá nhất và là Đấng trung gian sau hết. Do đó, “đường” vẫn còn là tượng trưng, nhưng đối tượng của tượng trưng đã thay đổi, không còn phải là đường trong sa mạc, cũng không phải là luật Môisê, mà là chính Đức Giêsu (x. Mc 8,34; Mt 16,24; Lc 9,23; Dt 10,20).
Chúa Giêsu là đường dẫn đưa “vượt qua” từ sự đau khổ đến vinh quang, từ sự chết đến sự sống, từ đời sống trần gian mau qua đến đời sống trường sinh, như chính Ngài đi từ đau khổ, xuyên sự chết đến vinh quang phục sinh. Ngài là đường dẫn tới đích, đường duy nhất dẫn tới Chúa Cha: “Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.
Chúa Giêsu là sự thật, toàn bộ Kinh Thánh đã diễn đạt lại sự thật Thiên Chúa đã hết lòng yêu thương, chung thủy với dân người. Cho nên, Kinh Thánh đã diễn giải sự thật về một Thiên Chúa cứu độ và giải thoát con người: “Các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông” (Ga 8, 32). Chân lý sự thật mà Thánh Kinh diễn đạt, xưa kia, được truyền đạt cho loài người qua trung gian ông Môisê và các ngôn sứ; nhưng ngày nay, chân lý ấy được mạc khải qua trung gian Đức Giêsu (Ga 1,17). Tất cả mạc khải Cựu ước chỉ là chuẩn bị và dọn đường cho mạc khải trọn vẹn và đích thực nằm trong bản thân Đức Giêsu, Ngài là Chúa Con nhập thể và, vì thế, Ngài là Lời tuyệt hảo của Chúa Cha (x. Ga 1,1.14), là chân lý được Chúa Cha phát biểu bằng cuộc sống và lời nói của Đức Giêsu (x. Ga 1,18; 17,8.14).
Đức Giêsu là sự sống vì Ngài không phải chỉ nói lời của Thiên Chúa như Môisê hay các ngôn sứ đại diện. Nhưng Người chính là Lời tuyệt đẳng của Thiên Chúa, Ngài là Ngôi Lời – Đấng là Lời của Thiên Chúa. Cho nên, trong tư cách mục tử Ngài khẳng định với những người tin đứng vào hàng ngũ của đoàn chiên dưới sự dẫn dắt của chủ chiên: “Ta ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay ta” (Ga 10,28). Ngài là sự sống như Ngài khẳng định: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống” (Ga 11,25).
Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta mải mê dệt cuộc đời mình bằng danh vọng địa vị, tiền bạc, chạy quyền, mua chức. Chỉ lo làm giàu, cạnh tranh với đời, chạy đua với thời đại. Cho nên, chúng ta dễ lạc xa đường chân lý, quên đích điểm của đời mình. Như người lữ hành trên lộ trình, như một thủy thủ khi ra khơi, như một phi công với chiếc máy bay trên bầu trời mênh mông… Họ sẽ đi đến đâu nếu đọc sai bản đồ, nếu đi lệch đường…
Hơn lúc nào hết, trên đường trần gian, giữa những ngã ba, ngã tư cuộc đời, tôi, bạn và chúng ta cần xác định lại hướng đi: Chọn Chúa là con đường, nơi đường có ánh sáng của sự thật soi chiếu như cột mây, cột lửa soi dân Do Thái trên đường về đất hứa (x. Xh 13,20-22). Nơi đường đầy ánh sáng của sự thật có sự sống dưỡng nuôi bởi bánh từ trời (x. Ga 6,32-58).
Ý lực sống
“Thượng Đế thường vẽ đường thẳng bằng những đường cong!” (Ngạn ngữ Ả Rập).
Nguồn: WGPSG